DƠI TAI SỌ CAO
DƠI
TAI SỌ CAO
Myotis siligorensis
(Horsefield, 1855)
Vespertilio
siligorensis
Horsefield, 1855
Myotis sowerbyi
Howell, 1926.
Họ:
Dơi muỗi Vespertilionidae
Bộ:
Dơi Chiroptera
Đặc điểm nhận
dạng:
Lông mặt lưng
đồng màu nâu sẫm. Lông mặt bụng có phần ngọn màu nâu nhạt và phần gốc lông màu
nâu sẫm. Màng cánh và màng gian đùi đồng màu nâu. Loa tai dài, có
mấu tai hẹp, nhọn và cao khoảng 1/2 chiều cao của loa tai. Ngọn đuôi tự do
ngoài
màng gian đùi.
Sinh học, sinh
thái:
Dơi tai sọ cao
thường trú ngụ trong các hang động, đường hầm, khe đá hoặc dưới tán cây; thường
bay đi kiếm ăn khi trời mới bắt đầu tối và trở về nơi ở khoảng 30 phút trước khi
mặt trời mọc. Loài dơi này thường bay kiếm ăn ở độ cao khoảng 2-5m so với mặt
đất; có
tập tính trao lượn khoảng 10 - 15 phút ở cạnh nơi trú ngụ trước khi bay đi
nơi khác. Thời kỳ động dục và mang thai (đối với con cái) từ tháng 6 đến tháng 8
hàng năm.
Phân bố:
Trong nước:
Lai Châu, Lào Cai, Lạng Sơn, Ninh Bình, Nghệ An, Hà Tĩnh và Kontum.
Thế giới: Ấn Độ, Trung
Quốc, Thái Lan, Malaixia, Indonesia (Borneo).
Giá trị:
Loài dơi hiếm của
Việt Nam và có giá trị khoa học. Phân loài
Myotis siligorensis
alticrantatus là
đặc hữu của Việt Nam.
Tình trạng:
Phân bố rộng, số
lượng ít. Những ghi nhận về loài này đều ở mức rất hiếm.
Phân hạng:
LR nt
Biện pháp bảo vệ:
Đã được đưa vào
Sách đỏ Việt Nam năm 2000. Cần ngăn chặn các hoạt động săn bắt và các tác động
có hại đối với loài này ở các khu vực đã ghi nhận được.
Tài
liệu trích dẫn:
Sách đỏ
Việt Nam - phần động vật – trang 35.